Ngôn ngữ tiếng Anh đã phát triển nhờ sự đóng góp của vô số tác giả, nhưng một số ít được chọn nổi bật vì ảnh hưởng sâu sắc của họ đối với từ vựng, ngữ pháp và cách diễn đạt.
Từ thời đại Elizabeth cho đến thời hiện đại, những tác giả này đã tặng chúng ta kho tàng ngôn ngữ tiếp tục định hình cách chúng ta giao tiếp.
Mục Lục
ToggleWilliam Shakespeare, thường được gọi là Bard, không chỉ viết một số vở kịch và bài thơ mang tính biểu tượng nhất bằng tiếng Anh mà còn giới thiệu nhiều từ và cụm từ vẫn còn được sử dụng cho đến ngày nay.
Những cách diễn đạt như “break the ice (phá băng)”, “wild-goose chase (theo đuổi một cách dạy khờ)” và “bated breath (nín thở chờ đợi điều gì đó)” bắt nguồn từ thiên tài sáng tạo của anh ấy.
Đóng góp đáng chú ý khác: assassination (ám sát), bedazzled, belongings (đồ đạc thuộc sở hữu), seventful, eyeball (nhãn cầu).
“The Canterbury Tales” của Geoffrey Chaucer là công cụ định hình tiếng Anh thời trung cổ. Thông qua các nhân vật sống động và những câu chuyện kể dễ hiểu, Chaucer đã giúp thu hẹp khoảng cách giữa tiếng Anh cổ và tiếng Anh hiện đại, góp phần đáng kể vào sự phát triển của ngôn ngữ này.
Các tiểu thuyết của Jane Austen, lấy bối cảnh thời kỳ Nhiếp chính Anh, không chỉ cung cấp một cửa sổ nhìn vào các chuẩn mực xã hội vào thời của bà mà còn thể hiện khả năng châm biếm và dí dỏm bậc thầy của bà.
Sự chính xác về ngôn ngữ và sự khám phá động lực giữa các cá nhân của cô đã để lại dấu ấn lâu dài trong văn học Anh.
Charles Dickens đã nắm bắt được bản chất của thời đại Victoria trong tiểu thuyết của mình.
Với những mô tả sống động và những nhân vật đáng nhớ, anh ấy đã phơi bày những thực tế khắc nghiệt của thời đại trong khi đặt ra những cụm từ như “the best of times, the worst of times (thời điểm tốt nhất, thời điểm tồi tệ nhất)” tiếp tục gây được tiếng vang.
Mark Twain, thông qua các tác phẩm như “Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn“, đã cách mạng hóa nền văn học Mỹ bằng cách kết hợp ngôn ngữ thông tục và phương ngữ khu vực. Việc miêu tả giọng nói Mỹ đích thực của ông đã đặt nền móng cho tiếng Anh Mỹ hiện đại.
George Orwell, trong cuốn tiểu thuyết “1984” của ông, đã nêu bật việc vận dụng ngôn ngữ để kiểm soát chính trị. Các khái niệm như “doublethink” và “Newspeak” đóng vai trò nhắc nhở thận trọng về cách ngôn ngữ có thể được sử dụng để định hình nhận thức và thực tế.
Những câu chuyện hay thay đổi của Roald Dahl đã làm hài lòng nhiều thế hệ độc giả. Từ vựng sáng tạo và ngôn ngữ vui tươi của anh ấy, được thấy trong các tác phẩm kinh điển như “Matilda” và “Charlie and the Chocolate Factory“, đã thu hút cả khán giả trẻ và người lớn.
Bộ truyện “Harry Potter” của JK Rowling đã thổi một luồng sinh khí mới vào thể loại giả tưởng. Việc bà tạo ra các câu thần chú, sinh vật và thuật ngữ phép thuật không chỉ làm phong phú thêm thế giới phù thủy mà còn giới thiệu một từ vựng mới vào ngôn ngữ hàng ngày.
Cuốn tiểu thuyết “Mọi thứ sụp đổ” của Chinua Achebe thể hiện quan điểm và tiếng nói của người châu Phi trong văn học Anh. Bằng cách pha trộn các thành ngữ địa phương với tiếng Anh, Achebe đã tạo ra một phong cách tường thuật độc đáo, bắc cầu nối giữa các nền văn hóa.
Tiểu thuyết của Toni Morrison khám phá sự phức tạp trong trải nghiệm của người Mỹ gốc Phi. Văn xuôi thơ mộng và cấu trúc tường thuật sáng tạo của cô ấy, như đã thấy trong “Beloved”, đã định nghĩa lại cách kể những câu chuyện về những cộng đồng bị gạt ra ngoài lề xã hội.
Các tác phẩm của Salman Rushdie, chẳng hạn như “Những đứa con của nửa đêm”, đan xen nhuần nhuyễn các nền văn hóa và ngôn ngữ khác nhau. Cách sử dụng ngôn ngữ sáng tạo của ông phản ánh bản chất đa văn hóa của thế giới chúng ta và thách thức các ranh giới văn học truyền thống.
Các tác phẩm thơ và tự truyện của Maya Angelou cộng hưởng với các chủ đề về bản sắc và trao quyền. Ngôn ngữ trữ tình và chiều sâu cảm xúc đã đưa bà trở thành một nhân vật biểu tượng trong văn học Mỹ.
Phong cách viết tối giản của Ernest Hemingway, đặc trưng bởi các câu ngắn và ngôn ngữ đơn giản, đã có tác động lâu dài đến văn xuôi hiện đại. Cách sử dụng từ tiết kiệm của ông nhấn mạnh sức mạnh của ẩn ý.
Bạn sẽ bất ngờ khi quay về lịch sử, để biết rằng Ngôn ngữ Anh thuộc 1 trong ngôn ngữ tiếng Đức: Tại sao tiếng Anh là một ngôn ngữ Đức?
Không có câu trả lời duy nhất cho câu hỏi này vì các tác giả khác nhau đã đóng góp theo những cách khác nhau. Shakespeare, Chaucer và Dickens thường được coi là những người đóng góp chính.
Mặc dù không phát minh ra tất cả các từ được gán cho mình, nhưng Shakespeare đã giới thiệu một số lượng đáng kể các từ và cụm từ mới cho ngôn ngữ tiếng Anh.
Bộ truyện “Harry Potter” của Rowling đã phổ biến các thuật ngữ như “Muggle” (người không có phép thuật) và “Quidditch”, đã trở thành một phần của cuộc trò chuyện hàng ngày.
Các tác phẩm tự truyện và thơ gợi cảm của Maya Angelou giải quyết các chủ đề về chủng tộc, bản sắc và trao quyền, khiến bà trở thành một nhân vật có ảnh hưởng trong văn học.
Văn phong ngắn gọn và trực tiếp của Hemingway buộc người đọc phải tương tác với nội dung ẩn trong các câu chuyện của ông, nhấn mạnh sức mạnh của những điều chưa được nói ra.
Văn phòng FME: 71/9 Nguyễn Việt Hồng, Quận Ninh Kiều, Cần Thơ
Trung tâm: 162/42A Nguyễn Việt Hồng, P. An Phú, Q. Ninh Kiều, Cần Thơ